Tôi đi xe giường nằm từ Nam ra Bắc
- Sưu tầm
- 05/11/2010 22:48:23
Nói đến tàu xe Bắc - Nam, ai cũng hãi. Vậy nên có những chuyến xe như tôi kể dưới đây thật là mừng.
|
Xe 16N – 3445 của Cty Hòang Long chuẩn bị rời bến Miền Đông. |
Bến xe miền Đông (TPHCM) 19 giờ 15 phút, tôi mua vé xe Hoàng Long. Trước khi lên xe, các túi hành lý được dán nhãn, giày dép cởi ra bỏ vô bọc ni lông. Sàn xe trải thảm sẫm màu êm dịu. Cảm giác thật thoải mái khi ngồi xuống tấm nệm giường êm ái. Từ chiếc loa trong xe vang lên: “Xe 16N – 3445 của Cty Hòang Long bắt đầu xuất bến”. Tôi nhìn đồng hồ 20 giờ 5 phút.
Thoải mái
Tôi cao hơn 1,6m, nằm giường còn dư hơn gang tay nên rất thoải mái. Đuôi giường có chiếc tủ nhỏ, tôi cho đôi dép trong bọc, áo ấm và chiếc máy ảnh vào đó. Nệm giường phía chân dày khoảng 10cm, phía đầu dày khoảng 20cm, gối sạch sẽ. Nhiệt độ trong xe 22 độ C.
Xe đến Khánh Hòa, đang ngon trớn chợt dừng lại. Nhiều hành khách vẫn ngủ ngon. Thấy bác tài đứng dưới đất, bên hông xe, tôi gõ cửa sổ xe ra hiệu muốn xuống. Chợt nhớ quy định mọi sinh hoạt đều trên xe, tuy nhiên bác tài đã bấm điều khiển tự động mở cửa, nói với tôi: “Bị hỏng cuống van”. Thợ sửa xe ô tô Võ Tiến nói thêm: “Xe bình thường hai bánh cũng chỉ 16 con ốc. Chiếc ni đến 40 con, kinh khủng thật”.
Mất hơn tiếng tại tiệm sửa xe ở thôn Mại Kim, xã Ninh Ích (Ninh Hoà, Khánh Hoà). Đã gần 7 giờ, hành khách trên xe lần lượt thức dậy. Hoàng Vũ Tĩnh , 26 tuổi, từ TP.HCM về quê Thanh Hoá, cho biết: “Trước nay tôi hay đi máy bay. Lần này về thời gian rảnh rỗi nên đi xe này, không mệt gì cả”.
Ở dãy giường C, Vũ Đình Tiến từ TP.HCM về quê Nam Định, cùng đứa em nằm chung giường, nói: “Đây là đứa em con chú mới 3 tuổi”. Ở dãy giường B, chị Đặng Ngọc Ti 28 tuổi, quê Vũng Tàu và con gái 8 tháng tuổi về quê chồng ở Nam Định. Chị Ti kể: “Lúc đầu mẹ con tôi tính không về, chỉ mình anh về. Nhưng có xe chất lượng cao, cả nhà về luôn”.
Có tiếng rên nho nhỏ của người thanh niên nằm chiếc giường bên trái tôi. Quay sang thấy anh đang bóp bóp cái chân phải băng bó. “Bị gãy gần 10 ngày nay”, Lê Văn Tuyên từ TP.HCM về quê Nam Định nói “may có xe này chứ xe khách thường không dám đi”.
Sinh viên Đinh Thị Trang (Khoa Mỹ thuật, Trường ĐHDL Văn Lang – TPHCM) và bố từ TPHCM về quê Ninh Bình. Bố đọc báo, còn cô đang ghi chép cảnh đẹp của đất nước nhìn qua cửa xe. Xe vẫn chạy. Cô nhận xét: “Xe đã quá, giá vé theo em là hợp lý, mỗi người một giường rộng rãi, thoải mái có khi còn hơn tàu hỏa”.
Lịch sự
Xe đến trạm nghỉ tại Đà Nẵng lúc 18 giờ sau một ngày, một đêm khởi hành từ bến xe miền Đông. “Mời quý khách vào trong có nơi tắm rửa và nghỉ ngơi để xe vô dầu mất chút thời gian”.Tôi nhìn người đàn ông có khuôn mặt thân thiện đang tươi cười hướng dẫn hành khách, bảng tên đeo trước ngực: Thanh tra Nguyễn Văn Sáu.
Chúng tôi ở trạm dừng gần một tiếng đồng hồ. Trước khi lên xe, thanh tra Nguyễn Văn Sáu lại đứng bên cửa xe hướng dẫn và giúp đỡ hành khách. Thanh tra Nguyễn Văn Sáu lên xe cuối cùng. Nhưng sau khi kiểm tra, thăm hỏi từng giường “bác tài đối xử như thế nào, phục vụ ăn, uống ra sao?” ông Sáu xuống xe.
Trước khi xuống xe, ông Sáu nói: “Cảm ơn quý hoách đã đi xe chất lượng cao giường nằm của Cty Hoàng Long. Chúc quý khách một chuyến đi thoải mái. Đối với Cty, còn nhiều vấn đề tiếp tục phải hoàn thiện như nhân lực, cơ sở hạ tầng, các trạm nghỉ dừng chân dọc đường. Những điều gì chưa vừa lòng, rất mong được quý khách góp ý”.
Cửa xe đóng lại. Xe lao đi. Hành khách trở nên thân thiện với nhau, bông đùa: Xe có thêm ly bia hay rượu thì tuyệt. Tuy nhiên, thời gian ngồi xe không dài, sau 32 giờ, hành khách cuối cùng đã tới bến xe Lương Yên (Hà Nội). Còn tôi, xuống dọc đường.
Ở trạm nghỉ, tôi đã kịp hỏi tài xế chính tên là Hà Văn Giang, 42 tuổi, chạy xe khách hơn 20 năm nay. Ông cho biết, chiếc xe 16N – 3445 trị giá trên 2 tỉ đồng và đây là chuyến thứ 3 ông điều khiển nó chạy suốt Nam-Bắc. Khi tôi xuống xe, người khỏe khoắn và chiếc áo trắng vẫn…trắng như đi máy bay, vẫn ngỡ ngàng về những đổi thay của ngành vận tải hành khách.
Dưới đây là một số hình ảnh của chuyến đi.
|
Trong xe 3 hàng giường 2 tầng. |
|
Nằm đọc sách khi xe đang chạy |
|
Mẹ con chị Đặng Ngọc Ti thấy rất thoải mái |
|
Ăn sáng với mỳ thịt. Tới bữa ăn chính sẽ có 5 món. |
|
Anh Lê Văn Tuyền bị gãy chân mới 10 ngày nhưng thấy dễ chịu suốt chuyến đi. |
|
Đinh Thị Trang - sinh viên Khoa Mỹ thuật của trường Đại học Dân lập Văn Lang đang ghi chép trên xe. |