Tin tức & Sự kiện

HOÀNG LONG hay góc nhìn về THƯƠNG HIỆU VIỆT !

Có nhiều khái niệm về 'thương hiệu', có cái cầu kỳ rối rắm, có cái trừu tượng mông lung.. tất cả đều đúng & ít giá trị thực tiễn. Tôi xin kể chuyện này để chúng ta cùng suy ngẫm về những điều tương tự ở các tầm mức khác nhau.

Hôm 07/10 tôi ra Hà Nội trên xe Hoàng Long (16L-5343) trong giá vé đã có 4 bữa ăn. Các quy định, quyền lợi.. được in chu đáo chi li trên vé, đọc sướng con mắt & vui trong đầu nhưng mọi thứ dần rụng rơi theo nhịp xe dằn nẩy. Đến Bình Thuận, xe vỡ túi hơi giảm xóc cầu trước & mất 5 giờ sửa chữa. Tài xế, lơ xe không 1 lời xin lỗi hoặc mong quý khách cảm thông sự cố ngoài ý muốn.

Đến Phan Rang xe rước 5 khách, cô ả ỉ ôi gì đó với lơ xe vậy là gã lơ chỉ vào tôi: "Chú ra phía sau kia, nhường chỗ này cho phụ nữ!" - "Tôi đã trả tiền cho chỗ này. Nó thuộc quyền của tôi, ai thích thì thương lượng với tôi chứ cậu không được phép ra lệnh. Nhé?!". Bất bình thì nói vậy thôi chứ kế chỗ tôi là 1 gã hôi như cú & vô số tật xấu, trước lúc bị gã lơ dại gái sỗ sàng tôi thầm ước: "Giá như được đổi bất cứ chỗ nào, ghế phụ cũng ok - miễn là thoát khỏi gã phàm phu tục tử bên cạnh"

20h 08/10 đến đèo Ngang (Hà Tĩnh) tấp vào ăn trước khi chạy 1 lèo ra Hà Nội. Gã lơ phân bua: "Chúng ta đã dùng hết 4 phiếu ăn. Do xe hỏng nên phát sinh bữa này, bà con chia sẻ với nhà xe bằng cách tự túc. Xin cảm ơn". Vài chục người đã ngồi vào bàn lặng lẽ đứng lên tản ra ngoài. Số còn lại cắm cúi ăn trong ảm đạm nặng nề. Tôi gọi đường dây nóng (in trên vé): "Tôi là khách của Hoàng Long. Xe hỏng là lỗi của Hoàng Long, dù lý do khách quan. Dẫu chịu phiền toái nhưng chúng tôi sẵn lòng thông cảm cùng các vị. Vậy mà Hoàng Long bắt hành khách phải chi trả cho lỗi của mình. Mỗi suất ăn 3-40.000, cả xe chừng 1 triệu, sao các vị nỡ bán thương hiệu của mình với giá rẻ mạt? Tài sản 500 tỉ của Hoàng Long có thể sẽ tiêu tan chỉ vì 1 triệu đồng toan tính hôm nay. Mong cô chuyển lời tôi tới các sếp. Cảm ơn cô." Cô điện thoại viên cuống quýt: "Dạ, em cảm ơn chú về thông tin này. Rất cảm ơn ạ. Em sẽ báo cáo lãnh đạo & có chỉ thị cho nhà xe ngay lập tức. Một lần nữa em xin cảm ơn anh". 3 phút sau, chú lơ xe lí nhí: "Cô bác dùng bữa vui vẻ. Bữa ăn này do nhà xe thanh toán". Những gương mặt dãn ra, không khí nhẹ nhõm tràn về, 2 bàn ăn nữa được lấp đầy, cả quán râm ran cười nói.

Dĩ nhiên tôi rất vui, dù chỉ âm thầm (có cả niềm vui từ chú chuyển qua anh). Thực ra lãnh đạo Hoàng Long không tính toán so đo thiệt hơn với hành khách - ân nhân của họ. Có thể tài lơ 16L-5343 vì ý đồ riêng tư mà quên bổn phận phải phụng sự tốt nhất cho chủ, đã vô tình bán đứng thương hiệu Hoàng Long để chia nhau chút lợi cỏn con. Dân mình sao mà ẩn nhẫn chịu đựng 1 cách kỳ lạ đến vô lý. Gần 40 hành khách hôm ấy có nhiều người bất bình vì cách xử sự của nhà xe nhưng họ cam chịu, chấp nhận chứ không lên tiếng đòi lẽ công bằng.. Họ ngại gì?

Trên bình diện xã hội, đâu đâu cũng đầy rẫy sự bất bình, oán thán, trách cứ.. đủ điều về lối hành xử của bộ máy công quyền - hệ thống chính trị còn lắm bất cập & nhiều khập khiễng. Nhưng lạ 1 nỗi, lời góp ý cho những người có trách nhiệm thì quá đỗi hiếm hoi. Các buổi tiếp xúc đại biểu quốc hội thưa vắng cử tri, những ý kiến khen nịnh vuốt ve bề trên cứ trơ trẽn nỉ non như đám pê đê hát trong đám tang.

Giá như các vị lãnh đạo hành xử với xã hội như cách mà các sếp Hoàng Long sửa sai hôm ấy? Giá như mỗi cử tri dám phản ảnh những điều chướng tai gai mắt từ đám đầy tớ biến chất tham ăn vặt ăn dơ ở các cấp trung gian cho các nhà quản trị cấp cao thì xã hội này sẽ đỡ biết bao nhiêu?

Thương hiệu Việt được xây bằng xương máu cha ông & sự cống hiến hy sinh của cả dân tộc, trong đó có chúng ta. Thụ động, cam chịu & thỏa hiệp với những bất công, sai trái nhiễu nhương là vô tình tiếp tay hủy hoại thương hiệu Việt. Nếu phê bình xây dựng thẳng thắn mà lãnh đạo thờ ơ hờ hững thì khi đó ta có quyền vạch mặt chỉ tên kẻ nào đã rẻ rúng & làm hoen ố giá trị cao quý mà chúng ta tôn thờ.

Kính mong chúng ta cùng suy nghĩ & hành động vì THƯƠNG HIỆU VIỆT NAM!

NĐV


Các tin khác